Chia sẻ trải nghiệm lần đầu xuyên biên giới Việt – Trung
Chào các bạn phượt thủ, sắp làm phượt thủ và là member du lịch bụi. Sau lần bài đăng trước về chuyến chạy xe sang campuchia qua cửa khẩu Hà Tiên thì đa phần mình nhận được inbox với các câu hỏi về chuyện lo lắng đi qua cửa khẩu có bị làm sao không? Mất thời gian không? Mất tiền không? Làm thủ tục rườm rà không?…. một cách khá e ngại.
– Để mình kể các bạn nghe về lần đầu tiên mình đi bụi “vượt biên” nhé. Hy vọng sau câu chuyện này các bạn sẽ an tâm và tự tin cho các chuyến hành trình hơn.
Lúc ấy mình mới tốt nghiệp đại học tại Hồ Chí Minh nhưng vì bắt đầu muốn làm giàu bằng cách đi buôn nên đã mạnh dạn bỏ ra Hà Nội rủ một bạn đi mua đồ tại biên giới và mang vào TP. Hồ Chí Minh bán. Khi đó mình không biết tiếng anh, không có kinh nghiệm đi qua cửa khẩu và đặc biệt chưa bao giờ qua Trung Quốc. Và cô bạn của mình cũng giống hệt mình nhưng đã quyết nên hai đứa liều đi. Hai đứa mới tốt nghiệp đầu óc ngô nghê nhưng mặt mũi tỏ ra sành lắm.
– Tụi mình lên xe từ bến xe Mỹ Đình từ buổi đêm hôm trước à lên tới Móng Cái vào rạng sáng hôm sau. Chợt đầu 2 đứa định lên Móng Cái rồi mua các sản phẩm quần áo tại chợ Móng Cái thôi nhưng trong chợ sản phẩm không được nhiều và đa dạng nên 2 đứa quyết định qua luôn biên giới. Khá ngây thơ vì nghĩ giấy tờ qua Trung Quốc có thể làm ngay trong ngày như Lào và Campuchia nên bọn mình làm thủ tục qua loa và nhận lại câu nói là 1 tuần sau quay lại lấy giấy tờ. Lúc đó các bạn nghĩ gì? Vâng mình thì nghĩ ngay tới việc đưa chút tiền bồi dưỡng. Họ không nhận nhưng giới thiệu mình tới 1 cô trung gian. Cô này nói tên là Trang nhưng nhìn ngoại hình tới cách ăn nói đều đảm bảo không phải người Việt. Cô nhận làm sổ thông hành cho 2 đứa, bao xe qua Trung Quốc, bao hướng dẫn viên với giá 3,5 triệu.
– Sau 1 hồi mặc cả cô này đồng ý với giá 1,5 triệu và làm trong vòng 24 giờ nên 2 đứa phải kiếm chỗ ngủ lại. Lúc đó mạng mẽo chưa nhiều, không có kinh nghiệm lên những group để hỏi han nên 2 đứa phó mặc cho tự nhiên. Căn bản mình tin tưởng bản thân sẽ ứng biến được và cô bạn kia của mình cũng vậy. Buổi tối nhìn ra ngoài con sông ngăn cách Việt Trung thấy nhiều ghe nhỏ lén lút chở đồ, tuồn hàng qua lại đúng như trong phim đó các bạn – Nguy hiểm và đầy ắp mùi giang hồ.
– Những năm này việc buôn bán phụ nữ và trẻ em qua biên giới khá rầm rộ. Tất nhiên 2 đứa cũng hơi ái ngại việc đó nhưng điều lỡ dở lúc đó là 2 đứa không hề đổi tiền trước khi qua cửa khẩu. Bọn mình tính đi trong ngày thôi nên hơi ỷ lại vào cô hướng dẫn viên kia. Cô đưa bọn mình cuốn sổ thông hành xài không giới hạn và qua bên giới một cách thoả mái không hề có trở ngại gì dù phía Trung Quốc rất khắt khe. Bên đây họ không nói tiếng anh hay tiếng Việt mà chỉ nhìn mặt và nhìn giấy tờ, yêu cầu soi hành lý và kiểm tra người, cô hướng dẫn cũng không cần giải thích hay nói chuyện gì với phía Trung Quốc.
– Qua được cửa khẩu người dân phía biên giới sử dụng toàn tiếng Trung Quốc, không ngoại ngữ, không ngoại tệ và bán tràn lan hàng giả, hàng kém chất lượng. Cô hướng dẫn viên cho biết bên đây người Trung Quốc hầu như làm giả hàng người Việt như Trung Nguyên, Vinamilk… rồi tự bán cho người Trung tại chính chợ cửa khẩu nước họ. Cô Trang bắt đầu khoe về những cô gái việc bán thân bên đây, con gái ở Trung Quốc hiếm, chảnh và xấu nên rất có giá, đàn ông muốn cưới vợ phải mua lấy 1 cô gái Việt Nam. Cô khá gợi mở với 2 đứa và cô bạn mình cao hứng hỏi: “ Em tự bán thì bán được bao nhiêu?” Cô hướng dẫn viên hào hứng hơn hẳn: 15 nghìn. Tự nhiên 2 đứa thấy mình đã hớ nên không khí bỗng lặng yên như chùa.
– Và lại một lần nữa: “ Đã lỡ rồi thì đi sâu vào thành phố Đông Hưng luôn”. Chuyến đi này của cô hướng dẫn viên tên Trang đã bao gồm xe di chuyển nhưng không ngờ xe cô ấy bao là hẳn một chiếc taxi rộng, cửa lùa 1 bên. Các bạn thấy sự liều lĩnh của 2 đứa không khi không có điện thoại di động ( Thực ra là có nhưng hết sạch tiền trong điện thoại do chơi ngu xài điện thoại không chuyển vùng ở bên Trung Quốc), không kinh nghiệm, không biết nói tiếng Trung hay Anh, không ngoại tệ, không người thân và tự giao phó cho một cô tự nhận mình đã từng môi giới vài cô người Việt qua bên Trung. Cô Trang dặn dò có đi chơi đâu thì về trước 6:00 chiều trước khi cửa khẩu đóng cửa và không được mang quá 20kg hàng hoá/ người nếu nhiều phải đóng cước và bị làm khó. Hai đứa bắt đầu vô tư chạy nhảy tại các địa điểm cô Trang hướng dẫn viên đưa tới.
– Đến lúc khi thật sự thích mua sắm bọn mình lúc này không có một đồng ND tệ nào trong người nên phải đổi qua cô hướng dẫn viên. Cô đổi mắc hơn bên ngoài rất nhiều nhưng đành chấp nhận coi như tiền bồi dưỡng cho cô. Đến chiều sau khi thăm quan Đông Hưng tụi mình phát hiện ra đã sắp đến giờ cửa khẩu nghỉ làm việc và giờ Trung Quốc nhanh hơn Việt Nam gần 20 phút nên hai đứa túi bụi chạy về cửa khẩu và qua cũng khá dễ dàng vì 2 đứa không mua gì nhiều. Các bạn thấy đấy, chúng mình đều lành lặn trở về với 1 đống túi xách, quần áo mới hàng hiệu cực rẻ. Vì đây là chuyến đi đầu tiên “vượt biên” nên mình nhớ mãi. Tuy không có máy ảnh nhưng những nơi đi qua mình đều chụp lại bằng mắt rất chân thật và sống động. Các bạn hãy mạnh dạn hơn cho những chuyến đi xuyên biên giới nhé. Sau lần đó mình đã đi rất nhiều lần 1 mình qua Trung Quốc, Campuchia và Lào. Biết thêm nhiều thứ và nhiều trải nghiệm.
– Nếu các bạn không làm sai gì? Đầy đủ hành trang và không phải “con buôn” thì mọi thứ sẽ thuận lợi thôi. Khi bây giờ công nghệ giúp chúng ta tìm hiểu kinh nghiệm, có định vị GPS, có máy dịch ngôn ngữ thì ngại ngần gì mà không tự tạo cho mình những chuyến đi xa. Nếu bạn không đủ kinh phí, không đủ thời gian, sợ độ cao hoặc muốn được để giác quan mình chạm vào gió, vào không khí một cách gần gũi nhất thì hãy xách ba lô cho những chuyến đi qua biên giới nào. Rất nhiều điều thú vị chờ chúng ta đó.
– Mình trả lời thêm 1 vài câu hỏi về biên phòng 2 bên cửa khẩu Lào, Campuchia.
1. Có tốn phí không? Phí là bao nhiêu?
Không tốn bất kể phí gì nhưng nếu bạn muốn nhanh bạn bồi dưỡng từ 20k – 50k để họ viết giấy và đóng dấu cho bạn nhanh hơn. Họ sẽ nói thẳng với bạn mức giá. Nếu bạn thấy cao quá bạn có thể mặc cả. Nhưng không có cửa nào vượt quá 50k đâu nhé mọi người.]
2. Có phải làm nhiều thủ tục không?
Lào và Campuchia là 2 nước thân thiết Việt Nam nên thủ tục cũng không có gì nhiều, bạn chỉ cần điền vào giấy mô tả và có sẵn mẫu hoặc bạn có thể yêu cầu trợ giúp. Cửa cũng chỉ qua 2 cánh là Việt Nam và nước bạn.
3. Biên phòng nước bạn có nói tiếng Việt không? Có khó không?
Có, họ có nói tuy không nhiều nhưng cũng chỉ cần những câu đơn giản vậy. Ví dụ: Qua làm gì? Qua bao lâu? Qua với người thân không? Bạn nữ thì có thể thêm: Em có chồng chưa? Nhà em ở đâu? … ha ha
4. Chứng minh thư có qua được không?
Có thể, bạn chỉ cần điền thêm đơn và đóng dấu kèm theo chứng minh thư. Phí có thể thêm 1 chút nhưng không nhiều.
5. Được mang xe qua không? Có thủ tục gì không?
Xe máy bạn mang vô tư nhưng xe hơi bạn phải đăng kiểm, đăng ký trước ở sở giao thông công chánh.
6. Có bị kiểm tra hành lý không?
Lào và Cam mình đi 4 cửa khẩu đều không kiểm đó các bạn. Chỉ có Trung Quốc họ kiểm khá kỹ.
Chúc các bạn sớm có những hành trình mới đầy thú vị và thành toàn nhé.