Tâm sự: Đi săn mặt trời ở Cape Town
Ngày đầu đến Cape Town, anh đã run rẩy thốt lên, trời ơi đẹp gì mà đẹp quá! Tại sao một thành phố lại vừa có thể có núi Bàn hùng vĩ, vịnh Camps ngập tràn màu vàng mật ngọt mỗi khi chiều về, rồi còn cả một thung lũng trồng nho Constantia mấy trăm năm tuổi nữa.
Anh đã suýt khóc các bạn ạ, lúc anh ngồi mãi trên đỉnh núi Bàn đợi Mặt Trời trút từng giọt hơi nóng cuối cùng xuống đại dương bao la.
Anh không muốn xuống, chỉ muốn ngồi đây nhìn dây cáp treo thẳng đứng đến dựng cả tóc gáy chầm chậm leo lên, trên nền của Signal Hill lặng im khi chiều xuống. Cả thành phố Cape Town bên dưới nhuộm màu hoàng hôn.
Ai đến Cape Town cũng biết hoàng hôn ở đây đẹp không thể tả.
Nên ban ngày lang thang ở đâu, đến chiều chiều là anh không lên núi, thì sẽ xuống biển để đợi những luồng sáng rực rỡ ấy tràn lên khuôn mặt mình.
Hôm qua anh ngồi ăn ở trang trại rượu nho hơn 330 năm tuổi Groot Constantia lâu đời nhất Nam Phi, mà cứ thấp thỏm chờ đến lúc mặt trời lặn.
Nhảy vội lên xe buýt, đi hết một vòng các vịnh, anh chỉ muốn có ai đó kế bên để quay sang nói “Đẹp quá, phải không?”
Đời anh đâu có gì nhiều nhặn ngoài những khoảnh khắc đắt giá như thế, khi anh mỉm cười cám ơn những tháng ngày làm lụng vất vả để đổi lấy từng giây phút đẹp đẽ như thế này.
Thỉnh thoảng anh muốn chửi thề, mẹ kiếp, đẹp quá phải không? Đời quá ngắn, nên phải sống cho thật ra sống, phải không?
Mới tới Cape Town có mấy ngày mà đòi ở lại đây luôn thì có lố không hả các bạn? Chứ anh ngồi giữa trang trại nho cổ nhứt Nam Phi Groot Constantia, dưới tán cây sồi cổ thụ đang mùa đổ lá, nâng ly vang ngon nhứt đời anh từng uống và ước trời ơi giá như khoảnh khắc ấy kéo dài mãi mãi.
Groot Constantia đã hơn 330 tuổi, nằm êm đềm giữa những dải đồi thoai thoải phía sau núi Bàn. Cuối thu, trời đổ ánh mật và những cây nho lấp lánh màu vàng của nắng. Đi ngược lên những dải đồi, anh tưởng như cả mùa thu Nam Phi đang ở đây trong từng chiếc lá nho, từng cơn gió thổi, từng mùi khô của đất dưới chân.
Nếu bạn đến Groot Constantia, nhớ gọi món pa tê gan gà mịn màng tan ngay trong miệng, món bò Karan mọng nước và ngậy, nhớ kèm tráng miệng malva pudding sô cô la ăn kèm với kem vừa đủ ngọt. Thế là đủ cho một chiều mùa thu trên đồi.
À, đừng quên gọi một ly Pinot Noir xuất sắc nhé. Vào giây phút anh nhấp ly vang đầu tiên, anh đã nghĩ là cả cuộc đời mình dừng lại một phút ở đấy là quá đẹp. Ai ăn để sống chứ anh sống để ăn, mà ăn là phải rất ngon. Vì rốt cuộc thì đời quá ngắn để ăn đồ dở và uống vang dỏm, phải hông?
Xem thêm: Cẩm nang du lịch Ma Rốc chi tiết nhất